Mang báu vật ra “chợ ma” bán
Đồng hồ vừa điểm 0h, anh Phan Ninh bấm vào nhóm chat trên điện thoại thì nhận được tin nhắn: “Tối nay địa chỉ thành phố ma đã được công bố…”.
Sau khi thu dọn đồ đạc, ông Phan mang theo 5 thùng đồ cổ loại lớn chạy xe đến địa điểm được “chủ chợ ma” thông báo.
“Chợ ma” là chợ đêm cuối tuần ở trung tâm thành phố Nam Kinh. Nó được mở từ giờ Tý đến giờ Dần, tạo thành một cảnh tượng độc đáo trong đêm.
Phan Ninh năm nay 62 tuổi, người thấp và gầy.
Trước gian hàng của anh là năm chiếc hộp màu đen, bên trong là những báu vật mà anh đã sưu tập được—vòng tay, vòng đeo tay bằng nhiều chất liệu khác nhau, cũng như tách trà và ấm trà bằng gốm, tử sa.
Đối diện với gian hàng đồ cổ của ông Phan là gian hàng xiên nướng đông nghịt người. Ông Phan tháo chiếc vòng bằng sáp ong trên cổ tay trái và chà xát lên chiếc vòng.
Khói dầu và tiếng cười nói rộn rã của các bạn trẻ từ xa khiến gian hàng của anh càng thêm vắng vẻ. ” Giới trẻ ngày nay đúng là không biết thưởng hàng ”, ông Phấn lầm bầm.
Tượng Phật Bà Quan Âm nổi bật trong quán ông Phan. Ảnh: Báo giấy
Ba năm trước, ông Phan bắt đầu kinh doanh đồ cổ và “chợ ma” là xuất phát điểm. Người mua đến đây thường không hỏi nguồn hàng mà chỉ hỏi giá.
” Sau khi hỏi giá, hãy mặc cả giá theo thông lệ. Người bán đã gật đầu đồng ý thì chiết khấu sẽ không giảm nữa. Đây là sự tôn trọng dành cho chủ sạp ở chợ ma “.
Các sạp hàng trong “chợ ma” nằm dưới đất, khi khách nhận đồ từ chủ sạp nếu không cẩn thận một chút sẽ phát ra tiếng “leng keng”, việc mua bán sẽ đổ bể.
Vì vậy, khi nhìn thấy một món đồ ưng ý, khách hàng sẽ cầm nó bằng một tay ở trên, một tay ở dưới. Đây là hành động của những người chơi kỳ cựu trong thế giới đồ cổ.
Anh Phan cũng có cửa hàng riêng. Trong cửa hàng của anh, nổi bật nhất là bức tượng Quan Thế Âm bằng sắt với khuôn mặt bầu bĩnh nở nụ cười tươi và toàn thân chỉ còn lại khuôn mặt mạ vàng.
Nó được đặt ở vị trí trung tâm nhất trong cửa hàng, cũng là món đồ ông Phan yêu thích.
Tượng Quán Thế Âm này từng bị ném xuống sông cho đến khi được các công nhân nạo vét sông tìm thấy.
Ông Phấn nhớ lại: “ Sáu công nhân đã tìm thấy bức tượng Quan Âm này khi họ đang nạo vét bùn. Nó được bọc trong một túi chứa nitơ urê. Tôi đã trả cho mỗi người 1.000 nhân dân tệ cho bức tượng này “.
Thượng đế cho con người 6, 7 cơ hội
Ông Phan có sở thích sưu tập đồ cổ từ khi còn trẻ. 30 năm trước, ông khởi nghiệp kinh doanh vật liệu xây dựng, sau đó mở công ty thiết kế.
Tháng 12/2019, đại dịch Covid-19 bùng phát khiến công ty của anh phá sản.
Cụ Phan ngừng xoa chiếc nhẫn ngọc, nhìn xa xăm, từ trong bóng tối nói: Năm đầu tiên, chúng tôi lỗ gần 4 triệu nhân dân tệ. Doanh nghiệp không thể trả lương cho công nhân “.
Gian hàng đồ cổ của ông Phan. Ảnh: The Paper
Anh phải sa thải công nhân. Riêng ông, cứ thứ bảy, chủ nhật trời không mưa là ông xuất hiện ở chợ ma. Tìm một gian hàng, trải bạt, lấy đồ trong thùng ra và sắp xếp gọn gàng.
Rồi đợi người mua. Chờ người đội chiếc đèn trên đầu, tay cầm chiếc kính lúp, ngồi xổm trước sạp hàng, nhặt “báu vật” lên, rồi hỏi giá.
Ông Phấn nói: “ Chỉ bán ở chợ ma là không đủ, vì vậy tôi đã mở cửa hàng đồ cổ này vào tháng 9 năm ngoái. Ba năm trước, vì tình hình dịch bệnh, công ty bị ảnh hưởng, tôi thấy không có cách nào nên bắt đầu tiếp cận thị trường ma. “.
” Thượng đế cho con người sáu bảy cơ hội trong đời ”, ông Phan dập điếu thuốc, tiếng chiếc vòng phát ra tiếng sột soạt.
Như nhớ ra điều gì, anh đặt điếu thuốc cháy dở vào gạt tàn, cúi đầu tự nhủ: Khi tôi còn trẻ, tôi thích sưu tập những thứ nhỏ nhặt, tôi đã sưu tập cả đời. Rồi dịch bệnh đến, tôi phải bán “.
Bị ảnh hưởng bởi dịch bệnh, thị trường đồ cổ của Trung Quốc không còn thịnh vượng như trước năm 2019.
Đối mặt với tác động của việc đóng cửa vì dịch bệnh, giới buôn đồ cổ cũng bắt đầu học hỏi mô hình kinh doanh của các nền tảng thương mại điện tử.
Tháng 2/2022, ông Phấn đăng ký tài khoản trên một kênh thương mại điện tử và đặt 82 món bảo vật lên kệ, đồng thời mua một số món đồ sưu tầm của những người bán khác.
” Tôi muốn sử dụng những năm này để bán một số thứ “, ông Phan nhìn quanh những món đồ được trưng bày trong cửa hàng.” Vợ tôi kém tôi mười tuổi, khi cô ấy về hưu, chúng tôi sẽ mua một chiếc RV và đi du lịch khắp nơi! “.
Anh ngẩng đầu lên, bẻ ngón tay, suy nghĩ và tính toán. Tiếp theo là ” 12 món đồ giá trị nhất đều ở nhà. Tôi coi chúng như vật gia truyền cho hai đứa con trai của mình. Dù bạn không quan tâm cũng không sao, nhưng nó sẽ giúp ích cho bạn “.
Im lặng một lúc, ông Phan như đang tổng kết cuộc đời mình: Dù cuộc đời có những lúc gập ghềnh nhưng mỗi người một số phận, ông trời rất công bằng với tất cả mọi người. Dân chơi đồ cổ chúng em chỉ 1 từ thôi Mã “.
Link nguồn: https://cafef.vn/that-bat-vi-dich-benh-chu-doanh-nghiep-trung-quoc-mang-bau-vat-ra-cho-ma-ban-ong-troi-cho-nguoi-ta-67-co-hoi-trong-doi-20230114014048364.chn